Bài thơ 1: Mẹ và cô
Buổi sáng bé chào mẹ,
Chạy tới ôm cổ cô,
Rồi sà vào lòng mẹ.
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton.
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo. Tác giả: Trần Quốc Toàn
Bài thơ 2: Mẹ ơi
Cuộc đời trĩu nặng đôi vai
Chân trần in bóng sương mai, nắng chiều
Nhìn theo bóng mẹ liêu xiêu
Hai đầu mẹ gánh bao điều yêu thương.
Mẹ là mẹ của quê hương
Cho con tất cả tình thương ngập tràn
Mẹ là người mẹ Việt Nam
Xứng danh với tám chữ vàng Bác trao.
Suốt đời không quản gian lao
Chúng con mãi mãi tự hào mẹ ơi!
Tác giả: Nguyễn Đức Phúc
Bài thơ 3: Khúc mẹ
Sớm trưa cõng nắng Mẹ về
Trên lưng quang gánh một bề gian nan
Cho đời con chẳng lời than
Dãi dầu sương gió muôn vàn bước chân
Bộn bề khó nhọc quàng thân
Đời qua giông bão bao lần hy sinh
Từ con bú mớm thành hình
Ngọt thơm dòng sữa lênh đênh phận nghèo
Tháng năm mẹ gánh gieo neo
Nuôi con cuối nẻo suối đèo cũng qua
Chống chèo vượt cạn phong ba
Mẹ về vun vén chan hòa yêu thương
Bây chừ tóc mẹ khói vương
Nét hằn trên mặt tỏ tường dấu yêu
Qua đi... đời mẹ đã chiều
Mênh mông mây trắng bao nhiêu ấm nồng.
Tác giả: Hoàng Chẩm
Bài thơ 4: Cô giáo của con
Mỗi khi vào lớp
Cô cười thật tươi
Say sưa giảng bài
Giọng cô ấm áp.
Bạn nào hay nghịch
Cô chẳng thích đâu
Bạn nào chăm ngoan
Cô yêu lắm đấy.
Cần như hạt muối
Đẹp như hoa rừng
Cô giáo của con
Ai mà chẳng quý.
Thơ: Sưu tầm
Bài thơ 5: Bàn tay cô giáo
Bàn tay cô giáo
Tết tóc cho em
Về nhà mẹ khen
Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo
Vá áo cho em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền.
Hai bàn tay cô
Dạy em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Dạy em đến khéo.
Cô dắt em đi
Trên đường tới lớp
Đường đẹp quê hương
Đường dài đất nước.
Tác giả: Định Hải
Bài thơ 6: Không tựa đề
Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời "Chào cô ạ!"
Cô mỉm cười thật tươi.
Cô dạy em tập viết
Gi ó đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãi
Những điểm mười cô cho.
Thơ: Sưu tầm